Một buổi sáng, bố làm 2 bát mì trứng, một bát mặt trên có trứng,
một bát mặt trên không có trứng, đặt ngay ngắn trên bàn, rồi hỏi cậu con trai
muốn ăn bát nào?
- Bát có trứng ạ - Cậu bé nói.
- Nhường cho bố đi, Khổng Dung 7 tuổi đã biết nhường táo, còn con 10 tuổi rồi.
– Khổng Dung là Khổng Dung, con là con, con không nhường đâu bố ạ! – Cậu bé phụng phịu nói.
Bố hỏi dò: Không nhường thật à?
Cậu bé kiên quyết gật đầu, còn lập tức cắn lấy một nửa miếng trứng trong bát.
Người bố hết sức kinh ngạc trước động tác và tốc độ của cậu con nhưng vẫn nhẫn nại hỏi lại:
– Con không hối hận chứ?
– Không đâu ạ.
Và để biểu thị quyết tâm không gì lay chuyển, cậu ta ăn luôn miếng trứng còn lại.
Người bố lặng lẽ nhìn con ăn xong bát mì, ông quay sang bắt đầu ăn bát mì không trứng của mình. Giờ đây cậu bé mới nhìn thấy, thì ra dưới đáy bát mì của người bố có hai cái trứng.
Người bố dạy cậu con rằng: “Ghi nhớ! Người muốn chiếm tiện nghi, sẽ không bao giờ chiếm được tiện nghi.“
- Bát có trứng ạ - Cậu bé nói.
- Nhường cho bố đi, Khổng Dung 7 tuổi đã biết nhường táo, còn con 10 tuổi rồi.
– Khổng Dung là Khổng Dung, con là con, con không nhường đâu bố ạ! – Cậu bé phụng phịu nói.
Bố hỏi dò: Không nhường thật à?
Cậu bé kiên quyết gật đầu, còn lập tức cắn lấy một nửa miếng trứng trong bát.
Người bố hết sức kinh ngạc trước động tác và tốc độ của cậu con nhưng vẫn nhẫn nại hỏi lại:
– Con không hối hận chứ?
– Không đâu ạ.
Và để biểu thị quyết tâm không gì lay chuyển, cậu ta ăn luôn miếng trứng còn lại.
Người bố lặng lẽ nhìn con ăn xong bát mì, ông quay sang bắt đầu ăn bát mì không trứng của mình. Giờ đây cậu bé mới nhìn thấy, thì ra dưới đáy bát mì của người bố có hai cái trứng.
Người bố dạy cậu con rằng: “Ghi nhớ! Người muốn chiếm tiện nghi, sẽ không bao giờ chiếm được tiện nghi.“
Một buổi sáng chủ nhật, người bố lại làm hai bát mì trứng, một
bát trứng nằm bên trên và một bát bên trên không có trứng. Ông vô tư hỏi xem
con trai thích ăn bát nào?
– Con 10 tuổi rồi, con sẽ kính nhường bố. – Cậu bé với tay lấy bát mì không rứng.
– Không hối hận chứ?
– Không ạ!
Cậu kiên quyết trả lời rồi ăn rất nhanh, nhưng ăn gần hết cũng không thấy trứng đâu, còn người bố bắt đầu ăn bát mì của mình, điều không ngờ là bát mì của ông ngoài cái trứng nằm mặt trên còn có thêm một cái trứng nằm dưới đáy bát. Người bố lại dạy con: “Ghi nhớ! Người muốn chiếm tiện nghi có thể phải chịu thiệt thòi lớn.“
– Con 10 tuổi rồi, con sẽ kính nhường bố. – Cậu bé với tay lấy bát mì không rứng.
– Không hối hận chứ?
– Không ạ!
Cậu kiên quyết trả lời rồi ăn rất nhanh, nhưng ăn gần hết cũng không thấy trứng đâu, còn người bố bắt đầu ăn bát mì của mình, điều không ngờ là bát mì của ông ngoài cái trứng nằm mặt trên còn có thêm một cái trứng nằm dưới đáy bát. Người bố lại dạy con: “Ghi nhớ! Người muốn chiếm tiện nghi có thể phải chịu thiệt thòi lớn.“
Trải qua vài tháng, bố lại nấu hai bát mì và hỏi con ăn bát
nào.
– Khổng Dung nhường lê, nhi tử nhượng diện. Bố là bậc bề trên, bố chọn trước đi ạ.
– Vậy bố không khách sáo nhé.
Ông chọn lấy bát mì có trứng, cậu con lần này thần thái bình tĩnh không vội như hai lần trước, lấy bát mì không trứng mà ăn. Cậu ăn một lúc thì bất chợt phát hiện trong bát mì của mình cũng có trứng. Người bố ý vị thâm trầm nói với con: “Ghi nhớ! Người không muốn chiếm tiện nghi, cuộc sống sẽ không để cho họ chịu thiệt thòi.“
– Khổng Dung nhường lê, nhi tử nhượng diện. Bố là bậc bề trên, bố chọn trước đi ạ.
– Vậy bố không khách sáo nhé.
Ông chọn lấy bát mì có trứng, cậu con lần này thần thái bình tĩnh không vội như hai lần trước, lấy bát mì không trứng mà ăn. Cậu ăn một lúc thì bất chợt phát hiện trong bát mì của mình cũng có trứng. Người bố ý vị thâm trầm nói với con: “Ghi nhớ! Người không muốn chiếm tiện nghi, cuộc sống sẽ không để cho họ chịu thiệt thòi.“
Sưu tầm
No comments:
Post a Comment